Suýt nữa bị phụ huynh bắt gặp khi đang chịch trộm với em kế mình dây

Hoàng bước ra từ căn bếp nhỏ, đôi dép lê lẹp kẹp trên sàn gỗ, tay cầm cốc cà phê còn nghi ngút khói. Thấy Thư, hắn nhếch môi, nụ cười nửa miệng đầy toan tính, “Thư, em tới rồi, tốt lắm, anh tưởng em không dám.” Hắn đứng dậy, bước tới, đôi giày da bóng loáng đạp lên lá khô phát ra tiếng “rộp rộp” khô khốc. Sáng sớm ngày 29 tháng 11 năm 2025, tia nắng nhợt nhạt từ bầu trời phủ đầy mây xám xịt len lỏi qua lớp rèm vải mỏng manh trong căn nhà nhỏ của Thư, rọi xuống sàn gỗ bóng loáng, nơi những vệt sáng mờ nhạt trải dài như những vệt nước khô cạn trên kính. Anh nói xóa clip rồi mà, sao còn đe dọa tôi?”
Nam tiến sát, rút từ túi áo một tấm ảnh, giơ lên trước mặt cô – cảnh nhà hàng Ngọc Lan, tay hắn luồn dưới bàn, mép quần short Thư ướt át, ánh mắt cô đờ đẫn trong khoái lạc không mong muốn. Mái tóc đen nhánh, vốn óng mượt, giờ rối bù xõa xuống vai, vài sợi dính vào gò má ướt át vì những giọt mồ hôi lạnh lăn dài từ thái dương. Thư lùi lại, đôi chân run đến mức suýt ngã, ” Anh muốn tôi làm gì?” Nam bước tới, gần đến mức cô ngửi thấy mùi thuốc lá thoảng từ áo hắn, “Em biết mà, một lần với anh, anh xóa hết, Hay em muốn Hoàng biết em sướng với anh thế nào.” Thư run, lồn cô lại rỉ nước khi nhớ đến phòng khám, “Không, mình không làm, mình không muốn,” nhưng giọng cô lạc đi, “Tôi không làm, anh đừng mơ.”
Từ bóng tối, Hoàng lao ra như cơn gió, nắm tay siết chặt đấm thẳng vào mặt Nam, “Rầm,”