Anh bác sĩ bệnh hoạn và cô bệnh nhân dâm loạn

Vũ gồng bụng áp dương vật vào sát mông cô gái, sướng một cách lạ lùng. Nhưng… -Hàng bị bắt nhiều không mấy chị? Còn nghề hợp pháp thì chưa chắc đủ ăn cháo. -Đụ mẹ nhìn con nhỏ tao nứng cặc thêm. Vũ bế xốc Quyên nhẹ nhàng đặt xuống chiếc giường phản gỗ. Lâu lắm rồi Vũ chưa được gần đàn bà nên chỉ cần nghĩ đến cũng đủ làm cho Vũ rỉ nước. -Lính lái xe đâu có nghèo như anh. Quyên muốn khụy xuống nhưng Vũ lại nâng Quyên lên để tiếp tục những nhịp trống trận. -Đụ mẹ nhìn con nhỏ tao nứng cặc thêm. Tay chân nàng thưa thãi nắm níu lấy Vũ rồi nhanh nhẹn cởi quần Vũ, tuột chiếc quần đùi cho dương vật Vũ bật thẳng đứng ra ngoàị Quyên chồm người lên ngậm trọn khối thịt gân guốc, lưỡi nàng ngoáy tròn trên đầu khấc trong khi tay nàng ve vuốt bọng đái căng mọng của Vũ. Gã hôn lên cổ, lên tóc, lên má. Vũ cho ngón tay vào trong khều trên lớp da ướt nhẫy rồi lại dùng cả bàn tay bóp mạnh hai mép thịt căng phồng. Vũ quên mất chiến trường trước mặt, quên bom đạn, ngồi thẳng người kê mũi súng vào tim Tú, lạnh lùng, bình thản, Vũ bóp cò… -Anh không dám nằm hả? -Đụ mẹ thôi, tao nằm sau cho thẳng cẳng sướng hơn. Cảm giác nóng bỏng đốt cháy Quyên. -Đưa tao chơi trước, về Sài Gòn mày chơi bù. tao đáng bị mày bắn. -Sao lại trả sau về tới đó biết đâu mà tìm mấy chị.